Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Sat Jul 05, 2008 10:39 pm
Hehe...Tối nay đãi party=>HAPPY BIRTHDAY SHANE<
tiptop_0402 Hiệu phó nội dung
Tổng số bài gửi : 364 Age : 30 Location : somewhere that i belong to Tâm trạng : what ever! Full name : Nguyễn thị phương hảo Việc làm part-time : Luật sư Registration date : 29/12/2007
Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Sun Jul 06, 2008 8:22 am
hic,sOrrY pÀ nhÁ,hỒi hÔm kO onl đc,dÙ sAo,cŨng:"HAPPY BIRTHDAY SHANE",chÚc shAne ngÀy cÀng đẸp trAi hƠn,hÁt hAy hƠn,hẠnh phÚc bÊn zỢ À cOn,wEst kO bAo giỜ tAn rÃ...
MrS HUbing CP-mem xuât sắc
Tổng số bài gửi : 444 Age : 30 Location : Where I find love Tâm trạng : Empty Full name : Trần Lê Tố Quyên Registration date : 02/01/2008
"It's little dreams not only I have... Those are the things that Markie's mine It'll be like flying without wings When I'm your special thing I'm flying in my dreams..."
~~~~~~~
"... the courage to show to letting you know I never felt so much love before..."
Đó là câu đầu tiên trong bài hát đầu tiên tôi nghe giọng anh cất lên. Vâng, ca khúc 'If I let You Go' - giai điệu teenpop đơn giản và nhẹ nhàng, clip không mấy ấn tượng. Nhưng, ngay trong cái lần "đầu tiên" ấy, chất giọng nhừa nhựa của anh chàng tóc đen (cách đây không lâu tôi mới biết màu tóc thật của anh là nâu sẫm), áo sơmi đen và có đôi mắt sâu đã thu hút tôi... 8 năm rồi. Cho đến bây giờ giọng hát lạ lùng đó đã giữ một vị trí quan trọng trong tôi... Không, lẽ nào chỉ là giọng hát !
Tôi đã từng không biết rằng tôi sẽ yêu anh nhiều đến thế...
Tôi đã từng không biết rằng rồi tôi sẽ không để anh đi khỏi trái tim tôi, dù chỉ một lần...
Chàng trai có cái tên cũng đẹp như con người anh: Marcus Michael Patrick Feehily . Phải nói rằng may mắn cho tôi bởi anh là thành viên của Westlife - nhóm nhạc thực sự tài năng vừa ra đời đã gây ấn tượng mạnh bằng kỷ lục 5 single trong debut album, sau đó là 7 single liên tiếp đạt No.1 UK. Cũng có nghĩa ngay từ đầu tin tức về năm chàng trai Ireland đã dồn dập giành chỗ trên tờ báo HHT mà ngày ấy vẫn còn đáng xem. Tôi biết tên anh cùng cả nhóm, biết thêm những mẩu chuyện nhỏ nhỏ hay hay. "Các anh ấy dễ thương" - tôi nghĩ - "và Mark dễ thương nhất !" Thật sự ngày ấy trông anh dễ thương quá, kiểu ngây thơ của con trai mới lớn mà còn hơn thế nữa vì má anh quá hồng và môi anh quá đỏ... Tôi từng nghĩ đó là do trang điểm... nhưng Kian, Nicky, Shane và Bryan không như vậy ? Giờ thì tôi biết chắc anh thừa hưởng từ mẹ nét đẹp tự nhiên ấy . Kế đến là hai chiếc răng cửa to cộ mà bằng cách nào đấy vẫn hài hòa với gương mặt gọn gàng, chưa kể cái lúm đồng tiền duyên không tả nổi ! Nào đã hết, đôi mắt anh (màu xanh lơ, xanh xám hay xanh biển sậm, tôi không chắc, mà cũng có gì ảnh hưởng đâu !), những sợi mi dài và rậm, cả đôi lông mày dài sắc nét... Đôi mắt chứa đựng cả một đại dương. Tôi đoán anh hẳn là người nhạy cảm và sâu sắc. Mà quả đúng vậy, như những gì mãi sau này tôi mới nghe, mới đọc...
"...To hold you in my arms To Promise you my love To tell you from my heart You're all I'm thinking of..."
Và 'My Love' được phát hành, lôi cuốn không biết bao nhiêu trái tim trẻ tuổi rung động theo giai điệu ngọt ngào và cảnh quay tuyệt vời của nó.
Và tôi nhận ra anh đã cao thêm một chút, đẹp trai thêm một chút ( ), hát hay thêm một chút (dù giọng anh vốn đã rất đặc biệt rồi !).
Và nụ cười ấy... bỗng nhiên bừng sáng...
~~~~~~~
Và từ đó, tôi "yêu" anh.
Người ta vẫn có quan niệm rõ ràng rằng tình yêu là duy nhất nhưng thứ gần giống tình yêu thì rất nhiêu. Một trong số đó lf sự ái mộ của fan với thần tượng, và rằng bạn không thể yêu một người không quen biết...
Thì đã sao ?
Một đứa con gái đang lớn không bao giờ bỏ thời gian suy xét xem nó có "yêu" thần tuợng của nó hay không, bất kể là thần tượng thể thao, âm nhạc hay điện ảnh, hoặc lĩnh vực nào đó khác. Vì chắc chắn đã tôn là thần tượng thì trước hết, nó phải yêu mến người ấy.
Và như thế, tôi yêu anh.
Nói chính xác hơn, tôi đã biết đến anh vì anh ở trong Westlife. Tôi ngưỡng mộ họ, yêu thích âm nhạc của họ, song tôi đã xác định rằng anh không phải Westlife, anh là anh - nếu lúc nào đó anh rời nhóm để theo đuổi sự nghiệp riêng, tôi vẫn sẽ ủng hộ anh hết lòng (May thay, đến tận giờ anh vẫn ở đó và vẫn thành công cùng Westlife, dù phần tôi, tôi cá rằng anh đủ khả năng trở thành một soloist tầm cỡ)...
Mấy năm trôi qua, kênh MTV ngừng rót các chương trình lẻ vào VN, dòng rock, hiphop, rap... tiếm ngôi nhạc pop. Ngoài ra còn cả những "cải tiến" đến phát chán nản của HHT. Tôi ngừng mua báo, hầu như bặt tin anh và cũng hiếm nghe lại các ca khúc Westlife vì một lẽ... đau thương là nhà tôi chưa sắm đầu đĩa TT-TT. Từ album Greatest Hits Vol.1 : Unbreakable trở đi tôi không được trông thấy anh, nghe giọng anh. Tôi không hề biết chính anh đã thay đổi rất nhiều khi ra đĩa nhạc đó - năm anh 22 tuổi.
"...This love is unbreakable Through fire and flame When all this is over Our love still remains..."
Nhưng tôi vẫn yêu anh.
Năm 2003 tôi bắt đầu online thường xuyên hơn. Tôi chưa rành cách tìm kiếm thông tin trên net mà cũng không chủ động tìm tin về anh. Nghĩ cũng lạ, dường như lúc đó tôi đinh ninh Westlife đã tan rã rồi. Tôi yêu anh, đặt tên anh cạnh Becks và hai người nữa, tôi lập ra "bộ tứ thần tượng", nhưng tôi không tìm tin về anh.
Đó là một điều đáng tiếc...
Mãi đến năm 2005 tôi mới quay lại là một Westlife fan đúng nghĩa khi ra vào topic Westlife ở ACC. Tôi nhớ mình đã tức giận thế nào trước những bài viết đả kích, xúc phạm Westlife... Ngay ở đây, tôi lại vui sướng ra sao bởi những bản dịch lời Westlife songs của tôi được tán thưởng. Tôi hạnh phúc hiểu rằng mình không phải Westlife fan duy nhất còn tồn tại. Ngày trôi qua yên ả... Rồi bỗng nhiên tôi như bước hụt : Anh nói rằng anh là người đồng tính. Tôi choáng váng, không tin vào mắt mình... "Anh ấy nói ra điều đó..." Tôi chỉ là đứa trẻ con...
Tôi đau.
"...I wish I can believe that something new Oh please somebody tell me it's not true I'll never be over you..."
Tôi viết một bài như lời tạm biệt anh, "chàng trai tóc đen dong dỏng, đôi mắt sâu hút hồn và giọng ca cao vút" của tôi. Đành rằng sẽ không thể nào quên anh nhưng ít nhất, bấy giờ tôi muốn trốn tránh... Trốn tránh anh, trốn tránh nỗi đau, trốn tránh sự thật.
Tôi đã yêu anh nhiều hơn tôi tưởng.
~~~~~~~
Lần thứ ba, tôi biết tôi yêu anh...
... là khi cô bé đó tới . Chỉ một bài viết đủ để nhắc tôi nhớ về hình ảnh anh, tất cả những gì về anh tôi đã đọc. Và một lần nữa, giọng hát anh...
'Face to Face', album thứ 7. Tôi nghe, say đắm...
... như chưa từng ngọt ngào đến thế... trong You Raise Me Up ... như chưa từng tha thiết đến thế... trong When You Tell Me That You Love Me ... như chưa từng dữ dội đến thế... trong Hit You With The Real Thing
... như chưa từng yêu anh đến thế.
Khởi đầu từ giọng hát, ngừng lại ở nụ cười : Tôi yêu anh.
Giờ đây, lại từ giọng hát, tôi mong muốn biết thật nhiều điều về anh ! Tôi tìm được những dòng cảm ơn anh viết cho mỗi dịp phát hành album... Chân thành, sâu sắc, đôi chỗ rất hóm hỉnh ! Đặc biệt nhất, có một câu mà dù quên hết những chuyện khác, tôi không thể không nhớ rõ :
"Always be proud of yourself and understand that its your individuality that makes you beautiful."
Anh gửi đến chúng tôi - các Westlife fan - thông điệp đó trong album Greatest Hits Vol.1 : Unbreakable, năm anh 22 tuổi. Bạn thắc mắc tại sao tôi cứ nhắc đi nhắc lại điều này ?
Vào năm 21 tuổi, anh thừa nhận với bản thân cái sự thật sau này sẽ làm tôi đau đến mức muốn quên anh...
Sự thật đó, anh chấp nhận. Liệu có là dễ dàng ?
Chắc chắn anh đã phải tự dằn vặt và đau khổ nhiều. Nhưng anh không mặc cảm. Ngược lại, anh tin rằng cá tính mới thực sự làm nên vẻ đẹp mỗi con người. Chẳng phải ngẫu nhiên mà anh viết câu đó trong GH vol.1... Anh động viên chúng tôi và, cùng lúc, tự động viên chính mình.
Trước đó trong mắt tôi, anh là người con trai có khuôn mặt đẹp và giọng hát đẹp. Sau đó, tôi biết rằng tâm hồn anh cũng thật đẹp : Vừa dịu dàng, lại vừa mạnh mẽ .
"...The more I know of you is the more I know I love you The more that I'm sure I want you forever and ever more..."
Chưa từng như bây giờ trong quá khứ - tôi hiểu rằng tôi rất, rất, rất yêu anh.
~~~~~~~
8 năm trôi qua, tôi từ một đứa bé con trở thành thiếu nữ ^-^, anh từ cậu thiếu niên trở thành trang nam nhi thực thụ.
Ngoại hình anh đã thay đổi : Môi anh vẫn đỏ, má anh vẫn hồng, hai chiếc răng cửa vẫn chẳng nhỏ đi, lúm đồng tiền vẫn hiện ra mỗi khi anh cười, đôi mắt anh vẫn chứa đựng cả một đại dương và nụ cười ấy vẫn bừng sáng... Song anh bớt đi chút ít dễ thương mà có thêm rất nhiều quyến rũ . Anh hấp dẫn và manly... Một đôi lần anh tăng cân nhưng có hề chi ? Từ xưa vẫn thế, anh dễ dàng lên và giảm cân như trẻ nít ...
Giọng hát anh đã thay đổi : Tất nhiên là theo hướng đi lên, khỏe hơn. Anh tiếp tục đảm nhiệm những phần hát khó với độ trầm, độ cao, độ "phiêu" khó lý giải, thường cũng là những đoạn mang nhiều cảm xúc nhất trong bài...
Và quan trọng hơn cả : Cuộc sống của anh thay đổi. Người tôi yêu không còn cô độc nữa.
Anh đã tìm được một người. Một người mà anh miêu tả như "a missing piece of me that I haven’t had for so long and something I always longed to have and now I have it".
Tôi ganh tị với cậu ta song giống như biết bao fans khác, tôi hạnh phúc vì anh hạnh phúc. Hạnh phúc đó do một chàng trai hay một cô gái đưa lại thì có khác gì đâu ? Anh xứng đáng được hưởng hạnh phúc không chỉ vì anh đã từng đau khổ, mà còn vì anh đủ can đảm nắm bắt nó, và sống là chính mình.
Nụ cười anh đẹp hơn lúc nào hết ...
"...It's finally a chance to say "Hey, I Love You" Never again... ... to be all alone..."
~~~~~~~
Anh sẽ không bao giờ cô độc nữa đâu, anh nhỉ :"> ... Và em cũng đã thay đổi 'list' của em rồi. Với hai người kia em chỉ 'rất thích'... Còn chữ 'yêu' em chỉ dành cho hai anh thôi ! Beckie và...
Nguồn:YAN
P/s:Bài viết của sis Becky-Big Mark's fan.Thank sis
Được sửa bởi MrS HUbing ngày Tue Jul 08, 2008 4:12 pm; sửa lần 4.
MrS HUbing CP-mem xuât sắc
Tổng số bài gửi : 444 Age : 30 Location : Where I find love Tâm trạng : Empty Full name : Trần Lê Tố Quyên Registration date : 02/01/2008
Just a smile and the rain is gone Just a smile and there's no way back Lần đầu tiên nghe những câu hát này tôi đã nghĩ ngay đến nụ cười của Shane, cũng có thể là vì chính Shane hát những câu này . Ngày nay con người luôn không ngừng tìm kiếm những nguồn năng lượng mới nhưng có một loại năng lượng đã tồn tại trên thế giới này ngay từ khi con người xuất hiện, nhưng chúng ta lại chẳng hề biết. Đó chính là năng lượng của nụ cười. Tôi rất thích câu slogan của trang web shane-filan.nl: Shane has a million wat mega-smile that can light up the darkess room. Thực lòng tôi cũng chẳng dám chắc nụ cười của Shane có thể soi sáng cả một căn phòng hay không nhưng chắc chắc nụ cười tươi sáng của anh đã và đang soi sáng cho khu vườn tâm hồn u ám của tôi. Tôi đã đọc những bài viết về Westlife của những bạn khác. Rất xúc động, hầu hết các bạn đã thích Westlife từ rất lâu, khoảng 7 hay 8 năm về trước. Cũng phải thôi, đó là khoảng thời gian huy hoàng nhất của Westlife khi mà đế chế teen-pop còn thống trị trên toàn thế giới. Tôi thì khác, tính cho tới lúc này đây thì tôi đã biết và yêu Westlife được khoảng...5 tháng . Tôi 16 tuổi, một con nhóc thuộc cái thế hệ mà người ta gọi là dân 9X, khi Westlie còn làm mưa làm gió trên toàn thế giới thì tôi đang ngồi trong lớp ngân nga bài Cái cây xanh xanh thì lá cũng xanh . Như một ai đó đã nói, Westlife là ban nhạc của 8X, là ban nhạc của thế hệ anh chị tôi. Tôi lớn lên khi thế giới đã đổi gu, đế chế teen-pop đã hoàn toàn sụp đổ, quanh tôi là trào lưu Hip-hop, Rap hay đẳng cấp hơn là Rock và những thứ tương tự như thế. Có lẽ tôi cũng đã bị cuốn và trào lưu đó nếu tôi không mắc bệnh...đau đầu. Thứ bệnh quỷ quái không khiến người ta chết ngay như ung thư nhưng lại hành hạ người ta sống dở chết dở, mất hết thú vui trên đời. Tôi thậm chí còn không thể ăn đồ ngọt vì nó khiến cho tôi nảy sinh một ham muốn mãnh liệt là tự đập bể cái đầu mình, chuyện tương tự cũng xảy ra với tôi khi tôi nghe các thứ nhạc "thời thượng", chúng khiến tôi phát điên . Nói cho cùng thì mặc dù tôi cũng rất muốn chạy theo mấy thứ nhạc đó nhưng tôi rất yêu quý cái đầu mình nên tôi hầu như chỉ hài lòng với nhạc giao hưởng và thậm chí là...dân ca. Và một ngày, cả thế giới đã thay đổi. Đó là ngày tôi...gặp Westlife. An empty street, An empty house, A hole inside my heart, I'm all alone and the rooms are getting smaller Vâng, My love, một hit mà không một Westlife fan nào lại không biết, khi tôi nghe bài này thì không biết nó đã hết hot từ đời nào rồi . Nhưng một bài hát hay thì mãi mãi vẫn là một bài hát hay. Tôi "chết" ngay từ khi nghe lần đầu và tôi cũng "chết" luôn anh chàng hát đầu tiên, một gương mặt thật đẹp, baby nhưng nam tính quá, và giọng hát đó. Một giọng hát không những không gây cho tôi những cơn đau đầu mà còn là thứ thuốc giảm đau hữu hiệu nhất trên đời. Suốt một tháng trời, hầu như tôi chỉ nghe My Love bởi tôi không nghĩ là còn những bài khác cũng hay như vậy. Và tôi đã thực sự "kết" Shane, anh thực sự rất quyến rũ với đôi mắt sâu, mái tóc đen, thực ra thì tôi cũng chẳng dám chắc tóc anh có đúng là màu đen hay không nhưng cứ tạm cho là thế đi, và một giọng hát rất ngọt ngào. Tuy nhiên lúc đó tôi không hề biết tên anh, Shane được tôi gọi với một cái nickname thân mật là "anh đẹp zai" .Và rồi một ngày đẹp trời, tôi tìm thấy một tờ báo cũ có hình các sao hồi nhỏ, trong đó có một cậu bé có nụ cười sáng ngời và cute không chịu nổi, dưới hình cậu bé là một chú thích nhỏ "Shane Filan-Westlife". Buồn cười là thậm chí lúc đó tôi thậm chí còn chẳng biết đó là anh. Các bạn cũng phải thông cảm cho tôi vì trong clip My love, Shane nhìn băng giá lạnh lùng lắm, làm sao tôi biết anh cười lại đẹp đến thế được. Rồi một ngày đẹp trời nữa , tôi lên mạng, lướt web, và tình cờ thấy một bức ảnh, tôi không biết phải miêu tả cảm giác của mình lúc đó như thế nào nữa. Nếu bạn đã từng đọc kiếm hiệp Kim Dung thì có thể hiểu rằng cảm giác của tôi lúc đó chẳng khác gì cô bé Quách Tương lần đầu nhìn thấy Dương Quá. Chẳng cần phải miêu tả gì nhiều chắc các bạn cũng có thể đoán được bức ảnh đó là gì rôi. Đó chính là nụ cười của Shane, nụ cười đẹp hơn tất cả mọi thứ trên đời, thanh khiết và trong sáng như những tia nắng đầu tiên của buổi bình minh và mát lành như những giọt sương đọng trên cánh hoa đón chào một ngày mới, tôi gần như bị điện giật và điều duy nhất tôi muốn làm lúc đó là lao lại kiss cái màn hình . Ngay lập tức tôi nhớ đến cậu bé có nụ cười dễ thương kia và tôi hiểu mình đã biết được cái tên đẹp nhất thế giới: Shane Filan. Từ đó, tôi bắt đầu quan tâm hơn đến Westlife và Shane, tôi tìm hiểu thông tin về họ và tôi lại càng cảm thấy yêu mến họ hơn bao giờ hết. Nhưng yêu mến một ban nhạc không còn ở thời kì đỉnh cao nữa cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhất là khi tôi không sống ở Hà Nội hay một thành phố lớn nào khác, tìm mục mắt khắp nơi cũng chỉ thấy toàn Bi với cả BoA gì đó, đĩa Westlife với tôi có lẽ còn hiếm hơn vàng . Vậy là tôi đành phải nghe trên mạng. Từ một đứa ghét cay ghét đắng youtube vì cái tội hình ảnh tệ và âm thanh giật cục như tôi trở thành một crayzy fan của trang web này vì đó là nơi duy nhất tôi có thể xem Westlife thỏa thích. Tất nhiên cũng có những trang web khác cho download nhưng thú thật là tôi chẳng biết download thế nào cả . Từ những bài hát trên mạng, Westlife và Shane đã đi vào trái tim tôi từ bao giờ không biết nữa. If only you could see the tears in the world you left behind If only you could heal my heart just one more time Even when I close my eyes There's an image of your face And once again I come to realize You're a loss I can't replace
Khi nghe Shane hát những câu này trong bài Sole Dad tôi đã khóc, vì tôi là một đứa trẻ không cha. Đối với mọi người xung quanh, tôi là một đứa trẻ hết sức bình thường, vô tư lự, chẳng có vẻ gì là đau khổ, họ không hề biết rằng trái tim tôi luôn rỉ máu mỗi khi thấy những gia đình hạnh phúc khác. Tôi luôn cố tỏ ra là mình hạnh phúc, nhưng khi nghe bài này , tôi nghĩ mình hoàn toàn không hạnh phúc đến thế. Westlife, Shane bằng giọng hát của mình, họ đã chạm đến nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn tôi. Thật lạ, ngay những lúc buồn nhất tôi lại được nghe những bài hát của Weslife, những bài hát thực sự khiến tôi phải suy nghĩ. Try again đã nâng tôi dậy khi tôi chán nản nhất. Try again, never stop believing Try again, don't give up on your love Stumble and fall is the heart of it all So when you fall down, just try again Có thể bạn sẽ không tin nhưng chính bài hát này đã khiến tôi không biến ngày sinh nhật của mình thành ngày tử nhật. Hôm đó, tôi thật sự buồn. Bạn có thể nói tôi là kẻ không biết trân trọng tính mạng của chính mình nhưng tôi mới có 16 mà, ở tuổi này nhười ta có thể làm những chuyện ngu ngốc không thể tưởng. Chính giọng hát ngọt ngào và nụ cười ấm áp của Shane đã giúp tôi không làm những chuyện mà có thể tôi sẽ chẳng còn cơ hội để mà hối tiếc.
You raise me up, so I can stand on mountains, You raise me up, to walk on stormy seas, I am strong, when I am on your shoulders, You raise me up To more than I can be Chính Shane đã nâng tôi đứng dậy, theo một cách nào đó, anh đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Thật lòng mà nói tôi cũng rất yêu mến các mem khác của Westlife, Mark, Nicky, Kian, họ thật tuyệt vời nhưng tình cảm của tôi với Shane quá lớn đến nỗi trái tim nhỏ bé của tôi không còn đủ chỗ cho bất kì một ai khác. Tôi cũng không nghĩ là mình yêu Shane. Tôi mới 16, còn quá trẻ để nói tới cái tiếng thiêng liêng ấy, tình yêu thật sự chắc chắn không thể đơn giản như thứ tình cảm mà tôi đang có, tôi nghĩ đơn giản là mình chỉ thích thôi. Tôi chỉ là một fan trong số hàng triệu fan của anh. Mỗi sáng khi thức dậy, điều đầu tiên tôi làm là nghe anh hát, mỗi tối, trước khi đi ngủ tôi đều ngắm anh.You are my very first thought in the morning. And my last at nightfall.
Tôi rất thích ngắm đôi mắt anh, một đôi mắt nâu lục, sâu thẳm như chứa cả vũ trụ trong đó. Tiếc rằng, trong bức ảnh mà tôi có anh không cười. Nhưng cũng có thể đó là một điều may mắn vì nếu anh cười thì tôi chẳng còn nhìn thấy mắt anh đâu nữa . Đã nói tới sáng, tới tối thì người ta thường nói tới cả những giấc mơ nữa. Nhưng thú thật, tôi thì chẳng bao giờ nhớ được mình mơ cái gì cả, vì vậy, tôi có mơ thấy Shane hay không thì chỉ có trời biết đất biết, ai đó biết chứ tôi thì hoàn toàn không biết. Dù tôi không nghĩ rằng mình yêu anh nhưng tôi vẫn thích anh, đó là sự thật. Vì vậy, tôi đã thực sự choáng khi biết anh đã có vợ, thậm chí là có con, một cô bé. Ban đầu, tôi không cho là mình thích Gillian, thật lòng tôi không cho là cô ấy xứng với Shane cho lắm. Nhưng khi tôi thấy bức ảnh anh chụp cùng Gillian, mọi chuyện thực sự đã thay đổi. Vì anh đã cười, cười như chưa bao giờ hạnh phúc đến thế. Nụ cười tinh khôi, trong sáng, nụ cười đã từng khiến thế giới xung quạnh tôi trở nên vô nghĩa, nụ cười có thể khiến tôi đánh đổi tất cả để có được, nụ cười soi sáng tâm hồn tôi. Giờ đây, nó đang hiện hữu trên môi anh, tôi chưa bao giờ thấy anh cười tươi đến thế. Phải, và tôi đã hiểu, chỉ có ở bên người phụ nữ anh yêu, Shane mới thực sự hạnh phúc. Và một lần nữa tôi khóc ( lại khóc giữa quán net mới xấu hổ chứ ) nhưng lần này tôi khóc vì anh đang được hạnh phúc. Như tôi đã nói ở trên, tôi không cho là mình yêu anh vì vậy ở đây không có chuyện hạnh phúc khi người mình yêu hạnh phúc gì cả. Đơn giản vì chính bản thân tôi thôi, một khi nụ cười còn chưa tắt trên môi Shane thì tâm hồn tôi sẽ mãi mãi không bị bóng đen của đau khổ và bất hạnh bao phủ. Trước đây, trong trái tim tôi chỉ có Shane, giờ đây trong đó còn có thêm hai người nữa, Gillian và Nicole, tôi thực sự quý mến cô bé cho dù tôi chưa nhìn thấy mặt cô bé bao giờ . Mặc dù rất yêu quý cả gia đình Shane nhưng trong những ý nghĩ điên rồ nhất của mình tôi vẫn mơ một ngày nào đó trở thành Mrs. Filan Just a smile and the rain is gone Can hardly believe it (yeah) There's an angel standing next to me Reaching for my heart Just a smile and there's no way back Can hardly believe it (yeah) But there's an angel standing next to me, Reaching for my heart
Nguồn:YAN
P/s:Fan's Shane .Thanks Jacquelyn
Được sửa bởi MrS HUbing ngày Tue Jul 08, 2008 4:17 pm; sửa lần 1.
MrS HUbing CP-mem xuât sắc
Tổng số bài gửi : 444 Age : 30 Location : Where I find love Tâm trạng : Empty Full name : Trần Lê Tố Quyên Registration date : 02/01/2008
Nicky Byrne - Người đem đến cho tôi nghị lực trong cuộc sống! --------------------------------------------------------------------------------
Chắc hẳn trong mỗi con người, ai ai cũng có một hình ảnh riêng, một thần tượng cho chính bản thân mình. Và tôi cũng vậy, người khiến tôi say mê chẳng ai khác, một thành viên của ban nhạc Ireland, Westlife - Nicholas Bernard James Adams Byrne. Có lẽ anh không được chú ý nhiều như các thành viên khác, nhưng chẳng hiểu sao, đối với tôi, anh thật đặc biệt! So với trong nhóm, chắc có lẽ giọng hát của anh không hay bằng, vẻ mặt cũng không đẹp bằng, nhưng ánh mắt ấm áp cùng nụ cười thân thiện của anh đã “hút hồn” tôi ngay từ phút “gặp gỡ” lần đầu tiên trong clip “Swear it again”. Mấy đứa bạn của tôi nhiều khi hỏi rằng: “Mày có thấy xấu hổ không khi thần tượng của mày là một thằng con trai cổ lỗ sĩ và quê mùa thế? Thời đại bây giờ là chỉ có hip hop với rock thôi. Đúng là mày! Chẳng biết theo kịp thời đại gì cả!”. Những lời nói ấy đâm vào tim tôi như một nhát dao hai lưỡi sắc nhọn, tôi cố dặn lòng rằng không được khóc, không được chùn bước dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa! Tôi quay lưng bước đi, và từng dòng nước mắt cứ tuôn rơi, rơi mãi...Về đến nhà, tôi vào phòng và như thường lệ, từng bài hát của Westlife lại vang lên trong tâm trí tôi :
“So much to say but where do I start Would you listen if I spoke from the heart It's simple things that keep us apart You know it doesn't have to be this way”
Nó khiến tôi nhớ đến những câu nói của nhỏ bạn hồi sáng, rồi tôi lại bật khóc, tôi thầm nghĩ : “ Nick mà quê mùa, cổ lỗ sĩ ư? Chắc đối với lứa tuổi bây giờ thì rock và hip hop đang là “mốt”. Mặc kệ người ta nói gì, miễn sao lòng mình không thay đổi là được rồi!” Ý nghĩ đó xoa dịu cơn giận của tôi, chỉ cần tôi mở lòng mình, thì mọi chuyện đều có thể trở nên tốt đẹp. Rồi tôi chẳng giận nhỏ bạn đó nữa, giờ đây tôi chỉ nghĩ về anh, thần tuợng duy nhất trong lòng tôi. Chẳng biết vì sao tôi thích anh, chắc có lẽ vì giọng hát, tính cách và cả vì nụ cười thân thiện cùng ánh mắt ấm áp của anh nữa.Anh cho tôi biết thế nào là một thần tượng, và cũng chính anh là thần tượng nam đầu tiên trong đời tôi, tôi ngưỡng mộ anh, yêu quý anh như mọi người hâm mộ khác đối với thần tượng của mình. Năm 23 tuổi, anh đã yêu Georgina - con gái của thủ tướng Ireland - và rồi anh trở thành chồng cô. Đương nhiên anh đã là con rể của thủ tướng, anh có quyền và xứng đáng được hưởng một cuộc sống giàu sang, phú quý, nhưng không, anh vẫn sống như thế, như bao người đàn ông khác với một đời sống bình thường bên người vợ xinh đẹp của mình. Nếu là những người khác, liệu họ có chấp nhận cuộc sống bình dị như anh hay đua đòi, ham muốn được sống trong cảnh kẻ hầu người hạ? Không như một số người hâm mộ của anh, họ ghen với Georgina nhưng tôi thì không, tôi cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy Nicky cười tươi bên cô, tôi thích cô chỉ vì cô là người đã đem đến hạnh phúc cho thần tượng của tôi...
Trong Westlife, anh dường như chỉ là một cái bóng sau lưng họ, chẳng nổi bật, chẳng có ngoại hình và giọng hát hòan hảo như họ, anh chỉ hát bè cho họ chứ ít khi nào được hát chính nhưng chẳng bao giờ thấy anh than phiền vì điều đó cả, anh chấp nhận những điều quý báu mà cuộc sống đã ban tặng cho anh. Tôi thích anh cũng vì điểm đó, chẳng đòi hỏi, ham muốn gì ngòai những thứ đơn giản mà mình có thể đạt được từ chính hai bàn tay mình. Mỗi lần online, ngòai chat với lũ bạn và để những dòng nhạc Westlife nhập vào tâm trí tôi, tôi vào Google, tìm kiếm tất cả các trang web có liên quan đến West, và đặc biệt là Nick. Rồi tôi biết anh có những đặc điểm rất đáng yêu mà ít chàng trai nào có được, và rồi, lòng hâm mộ của tôi dành cho anh ngày càng nhiều. Đối với cả thế giới này, có lẽ anh chỉ là một con người bình thường, nhưng đối với tôi, riêng trong trái tim tôi, anh là cả thế giới này, cả vũ trụ bao la, cả những đại dương sâu thẳm trong mắt anh... Tôi chẳng được biết đến và thích anh lâu dài như mọi người hâm mộ khác, nhưng trong trái tim tôi, luôn có riêng một ngăn chứa, một ngăn chứa cho hình bóng của anh, và cứ như thế, nó đã khắc sâu trong tâm trí tôi. Bạn có tưởng tượng được rằng trong kì thi quan trọng nhất của năm học này, lúc làm bài, trong đầu óc tôi vẫn vang lên câu hát :
“ Try again... Never stop believing...”
Nó tạo cho tôi động lực để làm bài thi tốt hơn, và rồi, điểm số của tôi trong kì thi ấy là cao nhất lớp. Tuy hãnh diện về mình, nhưng trong lòng tôi luôn thầm cảm ơn anh, cảm ơn Westlife đã cho tôi một cơ hội để lại là chính mình, lại là một con bé như ngày xưa. Và nếu như không có họ, chắc có lẽ tôi đã chẳng có được số điểm này. Chẳng một ai để ý rằng những con số sau địa chỉ email của tôi chính là ngày sinh của anh, ngày mà một thiên thần được cất tiếng khóc chào đời, và thiên thần ấy đã đem đến cho chúng tôi niềm vui và nghị lực trong cuộc sống hằng ngày... Khi tôi buồn hay thất vọng, Nicky mang đến cho tôi niềm tin vào cuộc sống, khi tôi vui vẻ hay sung sướng, tôi luôn muốn một ngày nào đó, tôi có thể nói cho anh nghe rằng tôi muốn cảm ơn anh, cảm ơn anh vì tất cả, vì anh đã cho tôi biết thế nào là âm nhạc thật sự, thế nào là một thần tượng, một thần tượng trong trái tim tôi... Tôi tự hứa với lòng mình rằng, dù cho sau này có điều gì đó thay đổi, khi tất cả mọi người đã rời xa anh, tôi sẽ không, không bao giờ bỏ rơi anh, tôi sẽ mãi mãi ở phía sau ủng hộ cho anh tuy rằng đối với anh, tôi chỉ là một người nào đó mà anh chẳng hề quen biết...
I am a fan of Westlife Westlife is a greatboy band I love Nicky Byrne most Love his voice, his character Love his apperance, his smile Love his treatment, his great hair Once, I lookes slyly at him Vaguely, his eyes attracted me Encouraged me to be great Now, I'm sitting here alone I think about him - Nicky Comes to my world with a light "Kicks" me out of darkness "You are a perfect man, Nick" Forever, I won't forget Or leave him alone in gloom Rest with his songs everyday Everynight, he's in my dream Vaguely, he appears in light Easily, magic happened Recieve from it, a great love...
Nguồn:YAN
P/s:Thank Snicky_Forever.
Leonardo CP-mem học lực khá
Tổng số bài gửi : 73 Age : 30 Tâm trạng : Hi vọng Full name : cô uống coca cola Registration date : 04/05/2008
Westlife , a LEGEND --------------------------------------------------------------------------------
To the world, WESTLFE is just a small part
To me, they are all the big world…
Four years ago, a storm called Westlife blowing by did change the world of mine_the world of simplicity and boring, and brought me to music. They colour my world by the beauty of melodies, great meanings in those songs’lyrics, and even I don’t know when all of Westlife love songs have become my closest friends every night. “Can’t believe that I’m a fool again” each time I listen to them. As time goes by, my love for Westlife has not ever changed, and won’t change forever because Westlife is the queen of my heart. I can never forget that day_ that moment _when the soft and slow melody of Soledad through the warm voice of Shane said to me :
“Soledad, it’s a keeping for the lonely
Since the day that you were gone
Why did you leave me, Soledad?…”
The question broke my heart. Is love only beautiful when it’s inconclusive? I can’t find the answer. The only thing I know is Soledad has brought Westlife to me, and until now I still thank for that chance meeting. I think it is destiny, and I have been searching for all of Westlife songs, to listen and to love them more. To me, Westlife “could be more than just amazing” . “ Do you know why, Westlife? You raise me up after everytime I fall, you make me feel stronger to overcome difficulties. When I hear your songs, I feel like I love my life more:
“You raise me up to more than I can be…”
You make me believe in real love, that if we try hard, then nothing is impossible “. That’s the reason why I chose Westlife among many great artists, because only they can maintain my love for them. In this noisy society, it’s hard to find someone who still loves pop-ballad songs. Most of people tend to listen R&B or rock. They forget Westlife who once made them sing along “ An empty street , an empty house, a hole inside my heart “ all day . I don’t remember how many times I have protected Westlife in front of my friends’crisis. My fragile heart is hurt . I didn’t know how to be against all odds. Finally, I thought as long as I always have Westlife in my heart, that’s enough. I wouldn’t care whatever people say . I can’t force them to think as the same as I do. And luckily, there’s still a group of fans whose love for Westlife never changes, like me.
Everytime I hear Westlife singing, I know why “this love is unbreakable” . They never make me bored and the lyrics are very meaningful to me. They teach me open your heart to everything happening around me. That’s life. And if I feel that loneliness knows me by name, in fact_Westlife says_ somebody needs you to warm his heart, so I am not a heart without a home. There are still wonders in this life. Just let there be love, you will see that’s where you find love. Only love can heal the pains and sorrows and make us close. Only love can build a bridge between two people. So hey whatever happens to you, smile to face it:
“Smile though your heart is aching
Smile even though it’s breaking
And there are clouds in the sky
You’ll get by if you smile through your fear and sorrows
Smile and maybe tomorrow
You’ll see the sun come shining through , for you,,,”
You don’t have to change your mind, being yourself is more important. Don’t walk away, don’t say “no no” or “I don’t wanna fight”, don’t even be a desperado, because maybe tomorrow everything will change. Dreams come true to someone who never gives up his will . If you don’t succeed at first, try, try and try again. Don’t say it’s too late. Just respect all the moments you have in life, and live with your best.
With all the reasons above, I thought I would never wonder why do I love you to Westlife. But one thing happening made me think twice about my faith. I can’t forget the feeling when I heard the news: Mark_ my idol_ was a gay. It’s hard to imagine that I’m in such trouble when I fall in love with Westlife.Did I cry? Ain’t that a kick in the head? I was really despondent. I thought Mark betrayed my faith. I had already had prejudice to homosexual people, I had thought they were disgusting. But it was obvious that my idol was one of them. That really hit you with the real thing, yes it hurt me. But I couldn’t hate Mark even a little, instead of that, I loved him more. I loved him for his courage to face the truth, I loved him because he dared to announce his real sex in public, I loved him because he was always beside the other Westlifers to overcome their darkest hours. So how could I hate him? And the truth is, my Mark still lives well with his boyfriends, with Shane, Nicky and Kian, with his loyal fans . I think all of Westlife’s fans are also happy when they see Mark’s happiness. “Thank you very much”, Mark, for changing my view about homosexuality. You taught me how to sympathize with people, you showed me what makes a man, that we have to be responsible for what we do. Now I can say that the decision when I lay my love on you has never made me think twice. It’s not a love crime. Because if I let you go, I never knew I was losing you, losing my best friends. That’s the truth.
Tonight, as well as every night, I listen to your songs, and I miss you so much. It has been a long time when I saw your faces on the “Turn around” show. You know, when Brian left, I thought Westlife would never stand straight again. But in fact, Westlife always has a stayble position in fans’hearts. On the wings of love, Westlife is flying higher.I remember what Kian said in one liveshow : Westlife is unbreakable. Yes. Even in the darkest hours, Westlife is still flying without wings, but you never lose our love. When I saw you in the contest Miss World 2006, I thought: “The way you look tonight is so great, and Mark, when you’re looking like that, I know you’re feeling so happy”. Listening to your voices again, I left my heart in San Francisco. The rose bloomed in my heart, I could see all four seasons in the sun, and the summer wind also became cooler. Sometimes I have a dream that I met you directly, face to face. But that’s just a dream. So how does it feel? To be with you? The feeling would be more than words that I could say. And I pray for my faith in you would never change. Now I’m sitting here, hoping what I am writing can be written in the stars.
Nguồn:YAN
P/sCác chữ mảu xanh là tên bài hát của west.Thank you,huynhteo
Duaconcuathangio_3495 CP-mem học lực giỏi
Tổng số bài gửi : 229 Age : 30 Location : Harmony's heaven Tâm trạng : 119124741/ Full name : NXS Registration date : 02/01/2008
Uh hay đó win(Quyên),nếu mày dịch ra thì hay hơn nữa đó
lOv3_KAKA CP-mem học lực giỏi
Tổng số bài gửi : 236 Age : 30 Location : 8a1 Tâm trạng : đang Full name : Huỳnh Ngọc Phương Loan Việc làm part-time : Bác sỹ tâm lý Registration date : 02/01/2008
chòy, wa cũn thix nhạc westlife lắm, nhưng mờ ko bít rõ zề các thành viên trong westlife. Ko ngờ rằng họ có sức hút và ngoại hình đẹp đến zậy, bữa nào kím tấm hình của cả ban nhạc zề chiêm ngưỡng mới đc( ai có thì cho xin nha!^^), mờ trong ban hạc này hình như trong mắt ai cũn có "cả đại dương" hết áh, hâm mộ wá!! Trong 4 bài vít, thích nhất bài tiếng anh, wá hay, ko fải là có cảm xúc hơn 3 bài kia mờ còn là vì trong đó có những điều rất đáng để ghi nhớ và học tập! Wả là 1 bài vít hay! Thank 4 posting win!^^!
R3d d3vils CP-mem nhiều thành tích
Tổng số bài gửi : 749 Age : 29 Location : a1 class Tâm trạng : hưng phấn dzo cùng :)) Việc làm part-time : Bác sỹ tâm lý Việc làm part-time 2 : Luật sư Registration date : 03/01/2008
@Sang:Hờ...Phảo tôn trọng bản gốc hớ với lại lớp mình tớ nghĩ là đều có thề đọc hiểu hết kề cả này @Loan:Of course. @X Ngân:Tớ thì thíck bài của Mark nhất mặc dù là Shane's fan :D...Rất ấn tượng... @T.Ngân:"Đứa nào"
uptowngirlwestlife Mới nhập học
Tổng số bài gửi : 9 Age : 33 Location : Hue Tâm trạng : vui Full name : Ngo thi thi thuy Registration date : 08/07/2008
Crazy fan của WL luôn Born to be a WL's fan Mê nhứt Nicky nhưng kô thể fủ nhận Shane's perfetc<đôi khi người ta lại thik cái j đó hơi thiếu sót>,Shane thì khỏi bàn,Fan Shane đông nhất cũng khỏi bàn.Shane quá tuyệt vời
tiptop_0402 Hiệu phó nội dung
Tổng số bài gửi : 364 Age : 30 Location : somewhere that i belong to Tâm trạng : what ever! Full name : Nguyễn thị phương hảo Việc làm part-time : Luật sư Registration date : 29/12/2007
Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Fri Jul 11, 2008 10:47 am
chậc,mới đọc anh Shane của con Win ah,mấy cái kia dài quá lám biếng đọc(tại khoái anh shane nhất) zù zì mình cũng ko phải crazy fan,nên củng cm góp ý ít thoai,sợ mệ westlife thì ngừi ta cừi cho(vì từng chê westlife mà)
Duaconcuathangio_3495 CP-mem học lực giỏi
Tổng số bài gửi : 229 Age : 30 Location : Harmony's heaven Tâm trạng : 119124741/ Full name : NXS Registration date : 02/01/2008
Tiêu đề: Nothing gonna change my love for you Mon Jul 14, 2008 5:04 pm
Lời If I had to live my life without you near me
The days would all be empty
The nights would seem so long
With you I see forever oh so clearly
I might have been in love before
But it never felt this strong
Our dreams are young and we both know
They'll take us where we want to go
Hold me now
Touch me now
I don't want to live without you
Chorus :
Nothing's gonna change my love for you
You ought to know by now how much I love you
One thing you can be sure of
I'll never ask for more than your love
Nothing's gonna change my love for you
You ought to know by now how much I love you
The world might change my whole life through but
Nothing’s gonna change my love for you
If the road ahead is not so easy
Our love will lead the way for us
Like a guiding star
I'll be there for you if you should need me
You don't have to change a thing
I love you just the way you are
So come with me and share the view
I'll help you see forever too
Hold me now
Touch me now
I don't want to live without you Lời dịch Nếu cuộc sống này của em không có anh bên cạnh Thì tất cả chỉ còn là những chuỗi ngày trống trải và những đêm dài vô tận.. Với anh, em cảm nhận được sự vĩnh cữu cách rõ ràng Có lẽ em đã từng yêu Nhưng em chưa từng cảm thấy mãnh liệt đến thế Cả anh và em đều biết, giấc mơ của chúng ta chỉ mới bắt đầu Giấc mơ ấy sẽ dắt ta đến nơi ta muốn Hãy giữ lấy em, hãy đến bên em.. Em không còn muốn sống nếu thiếu vắng người...
Không gì có thể thay đổi tình yêu của em dành cho anh Anh biết chăng em yêu anh biết bao nhiêu Hãy yên tâm anh nhé Em sẽ không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì hơn tình yêu của anh Không gì có thể thay đổi tình yêu của em dành cho anh Anh phải biết rằng em yêu anh biết bao nhiêu Thế giới này dẫu làm xáo trộn đời em nhưng cũng chẳng thể nào thay đổi được tình yêu em dành cho anh..
Dẫu con đường phía trước chẳng chút dễ dàng Tình yêu sẽ đưa lối cho đôi ta tựa một vì sao dẫn đường Em sẽ ở nơi đây nếu em cần đến Chẳng phải thay đổi gì đâu, anh ơi Em yêu anh vì đó là anh.. Vậy hãy đến bên em và chia sẽ mọi điều Và em cũng sẽ cho anh thấy được sự vĩnh cữu Hãy ôm lấy em giữ chặt lấy em.. Em không còn thiết sống nếu thiếu vắng anh...
Duaconcuathangio_3495 CP-mem học lực giỏi
Tổng số bài gửi : 229 Age : 30 Location : Harmony's heaven Tâm trạng : 119124741/ Full name : NXS Registration date : 02/01/2008
Tổng số bài gửi : 46 Age : 27 Location : Vietnam Australia International Skool Tâm trạng : normal Full name : Huynh Ngoc Phuong Linh Registration date : 10/05/2008
Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Tue Jul 22, 2008 7:49 am
hay do chi Q moa` nhiu` chu~ wo' Eng wo lem bieng doc
MrS HUbing CP-mem xuât sắc
Tổng số bài gửi : 444 Age : 30 Location : Where I find love Tâm trạng : Empty Full name : Trần Lê Tố Quyên Registration date : 02/01/2008
@L:hÔhỐ...Của người khác viết chớ hok fải của chị đâu hÔhố .Viết được dzậy chắc
drjm014 CP-mem có tiến bộ
Tổng số bài gửi : 46 Age : 27 Location : Vietnam Australia International Skool Tâm trạng : normal Full name : Huynh Ngoc Phuong Linh Registration date : 10/05/2008
Dạo vòng wedsite của fan China thấy mấy hàng shop trong đó đẹp dzã mang,post cho mọi người cùng xem...
1 GIỎ XÁcH:
2 Áo Fans club:
3:Dây(Không biết gọi là sao hết=))
4 Logo of China's Fans:
P/s:Có người mũ riên mới ác chớ
Duaconcuathangio_3495 CP-mem học lực giỏi
Tổng số bài gửi : 229 Age : 30 Location : Harmony's heaven Tâm trạng : 119124741/ Full name : NXS Registration date : 02/01/2008
Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Sat Jul 26, 2008 11:24 am
Chỗ này không fải là để mày chê West Kha à nếu mày thik chê west thì chố này không típ đừng vào topic này mà che West.Thik thì mày lập cái topic khác mà chê.Vì nội dung bà của mày 0 fù hợp zới chủ đề nên tao DELETE rồi
tiptop_0402 Hiệu phó nội dung
Tổng số bài gửi : 364 Age : 30 Location : somewhere that i belong to Tâm trạng : what ever! Full name : Nguyễn thị phương hảo Việc làm part-time : Luật sư Registration date : 29/12/2007
Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Sat Jul 26, 2008 3:02 pm
trùi ui,mấy cái kiểu áo,giỏ xách..này chắc giá cả cũng cắt cổ như bên cái Avril(có khi còn hơn),khoái cái sticker,đẹp đẹp
MrS HUbing CP-mem xuât sắc
Tổng số bài gửi : 444 Age : 30 Location : Where I find love Tâm trạng : Empty Full name : Trần Lê Tố Quyên Registration date : 02/01/2008
Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Sat Jul 26, 2008 3:11 pm
Háhá...Đồ Trung Quốc nên chắc cũng rẻ...hÔhô
tiptop_0402 Hiệu phó nội dung
Tổng số bài gửi : 364 Age : 30 Location : somewhere that i belong to Tâm trạng : what ever! Full name : Nguyễn thị phương hảo Việc làm part-time : Luật sư Registration date : 29/12/2007
Tiêu đề: Re: CLB Westlife's Fan Sat Jul 26, 2008 3:13 pm
đồ trung quốc??? Chết roài,hỉu,chất lượng kém roài^^!